Bỗng có một ngày bạn cảm thấy sự chùng chân mỏi gối, mọi thứ trở nên mông lung, xa vời, không biết là có nên đi tiếp hay dừng lại.
Chẳng phải bạn cảm thấy mình già rồi hay sức khỏe yếu kém đi, nhưng thật sự bạn có cảm giác những việc mình làm đang quá tải, mà kết quả mang lại không mong muốn dù đã nỗ lực điên cuồng. Thế rồi bạn rơi vào trạng thái không biết mình đang ở đâu.
Mệt mỏi, chán nản. Ừ! Thì đôi lúc bạn chỉ muốn giải phóng bản thân, thoát khỏi những điều thường nhật, làm những việc mình yêu thích, không bận tâm thế sự công việc tại cơ quan, hoặc những lo toan trước mắt trong cuộc sống. Bạn thật sự muốn tạm vờ quên một lúc để đầu óc bớt quay cuồng. Bạn cần một động lực mới, đủ để giúp bạn vững bước tiếp tục trên con đường xa.
Con người ta ai cũng có những giây phút mông lung, tự viễn hoặc chính bản thân mình, rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp thôi. Chắc ngày mai có ông bụt hay bà tiên hiện ra và hỏi làm sao con thất thần thế (cũng có thể làm sao con khóc!), có cần ông hay bà giúp gì cho không? Thế là được dịp bao lo lắng phiền muộn sẽ được trút ra như thác đổ, kiểu lâu ngày không giải tỏa được.
Giá mà con có thật nhiều tiền…
Giá mà cuộc sống của con đủ đầy hơn…
Giá mà điều đó không bao giờ xảy ra…
Giá mà con đã không cư xử trẻ con thế…
Giá mà mọi người đừng làm tổn thương lẫn nhau…
Giá mà con được sinh ra trong một môi trường khác…
Giá mà mọi người đều hiểu, yêu thương và lo lắng cho con…
Giá mà…!!!
Lúc nào bạn cũng giá mà… ! kiểu than thở khi bị stress hay mệt mỏi chán nản, nhưng hỡi ơi thế gian này nào có ông bụt, bà tiên đâu! Vì vậy bạn không thể sống với suy nghĩ giá mà suốt…!!! Bạn phải hành động, và làm ngay một điều gì đó có ý nghĩa ít nhất đối với bạn.
Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng màu hồng có kèm theo cả cục tẩy của Doremon để xóa đi những điều đã xảy ra không mong muốn. Cuộc sống cũng đâu có cỗ máy thời gian như hộc bàn của Nobita đưa chúng ta đến tương lai và xem trước những điều sẽ xảy ra. Cuộc sống có lẽ ở nơi nào cũng như nhau thôi. Con người dù ở trong hoàn cảnh nào cũng vượt qua hết. Con người dũng cảm lắm. Cũng có một số người quỵ ngã, nhưng đó là số ít. Và họ sẽ bị nhiều chỉ trích, thương cảm hơn là được đồng cảm.
Những suy nghĩ tích cực vẫn hơn là những suy nghĩ tiêu cực. Những tấm gương vượt khó vẫn hơn là những hình ảnh bê tha chán đời. Chắc chắn đâu đó trong trái tim chúng ta vẫn vang lên một giọng nói tha thiết: hãy cố gắng lên, còn nước còn tát, thời gian còn dài, đường đời dù chông gai nhưng vẫn còn nhiều tia hy vọng. Chúng ta phải tin điều đó thôi.
Rồi bạn sẽ có một vài sự lựa chọn. Chúng đến bất ngờ vào cái thời điểm tưởng chừng không còn chút gió để thở hay không còn chút nắng để thấy ấm áp hơn. Đó chính là những tia hy vọng dành cho sự nỗ lực bền bỉ của bạn. Tất nhiên, không phải sự lựa chọn mới nào cũng đúng, cũng tốt hơn sự lựa chọn mà bạn đang dấn thân. Nhưng những sự lựa chọn mới mang đến cho bạn một chỗ dựa về niềm tin, động lực và tinh thần. Bạn sẽ lại cảm thấy tim mình nở hoa.
Và bạn luôn có những người thân yêu ở cạnh bên. Bạn hoàn toàn có thể trải lòng cùng họ và cầu cứu sự giúp đỡ khi cần thiết. Họ chắc chắn sẽ lắng nghe bạn. Giả dụ họ không thể giúp được gì, nhưng chúng ta cũng chỉ cần có thế, một người chăm chú lắng nghe ta trải lòng, để biết được trong thế giới này, chúng ta hoàn toàn không cô đơn.
Mọi sự không mong muốn có thể đến bất ngờ. Hoa có thể nở giữa mùa Đông. Mây có thể bay giữa trời mưa gió. Con người có thể khóc trong niềm hạnh phúc trào dâng. Một người con gái có thể biến thành con trai và ngược lại. Mọi sự phi lý đều có lý. Bạn có thể thất bại trên đỉnh vinh quang. Chúng ta có thể chinh phục ngọn núi cao nhất thế giới.
Hãy hiện thực hóa những điều không tưởng. Hãy bớt mơ mộng hóa những điều xa xôi. Hãy khiêm tốn khi có một chút thành công. Hãy sẵn sàng đối mặt với những điều tồi tệ nhất.
{ ST.}
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét