Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

VÌ CHÚNG TA CÒN TRẺ.

Hình ảnh: VÌ CHÚNG TA CÒN TRẺ.

"Đừng vì những nỗi niềm người lớn mà ước mình được bé lại vì trẻ con cũng có những nỗi buồn mà người lớn không hiểu được đâu.

Tôi không biết bạn đang chạm mốc bao nhiêu của đời người, 20, 30 hay thậm chí là 40, 50 tuổi nhưng dù có ở độ tuổi bao nhiêu đi nữa thì hãy cứ yên tâm, bạn vẫn còn trẻ lắm.

Đừng nhìn vào vòng quay của thời gian để phán quyết già – trẻ vì người chỉ già khi họ buông bỏ ước mơ, dập tắt lửa nhiệt huyết và cúi đầu trước nếp nhăn.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên hãy cứ tiếp tục chinh phục những ước mơ. Thành công không đong đếm bằng đơn vị tuổi tác vì thế đừng vội nhìn cuộc chơi chỉ toàn U20 mà nghĩ rằng U30 không thể chen chân. Có thể nhiệt huyết của tuổi trẻ khiến ta ngưỡng mộ nhưng kinh nghiệm và sự xông xáo của người lớn cũng khiến cho con trẻ phải phát cuồng đấy.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên đừng nhìn những tình yêu lãng mạn của giới trẻ rồi chắp miệng “mình già rồi”. Không đâu, sự lãng mạn vốn đâu có dùng thước đo của thời gian. Các cụ ông cụ bà vẫn nắm tay đi dạo, vẫn tình tứ ôm eo chụp ảnh cùng nụ cười không – răng nhưng hạnh phúc căng đầy khiến con trẻ ngất ngây đấy thôi.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên đừng u sầu buông câu “ế thật rồi” bởi tình chỉ không đến với những người đóng chặt cửa lòng, giấu giếm nụ cười và tự hóa băng trái tim mình mà thôi. Thật ra thì vốn không có định mức cho cái tuổi được cho là đã – già hoặc  đã – ế mà nó chỉ do ta vì quá cô đơn mà tự ngộ nhận mình đã già mà thôi. 20 tuổi, 30 tuổi thậm chí là 40 hay 50 mà chưa có đôi thì cũng cứ vui lên đi bởi đó chỉ là duyên muộn chứ ai dám khẳng định là ế. Vẫn có những người kết hôn ở cái tuổi xế chiều như 40, 50 thậm chí là 60 đấy thôi. Bởi họ không bị tuổi tác ám ảnh, họ vẫn vui với cuộc sống độc thân, họ vẫn cười với thế gian lắm cặp đôi hạnh phúc, họ an nhiên với cuộc sống của mình, họ phấn đấu vì sự nghiệp, họ nuôi dưỡng niềm tin nơi trái tim lạnh giá rồi họ cũng được đáp đền bằng hạnh phúc đấy thôi.

Đừng vội kết luận ta – đã -ế bởi tình yêu nào có tính bằng tuổi tác thời gian.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên đừng vội nhận điều gì là mãi mãi. Trước mắt ta là một chặn đường dài, là một cánh cửa với biết bao hứa hẹn, biết bao thử thách và biết bao con người chờ đợi vì thế đừng vì chút xao lòng mà vội nhận điều gì đó là mãi mãi. Hãy cứ an nhiên với hiện tại, sống hết lòng với yêu thương bên cạnh để ngày mai nếu nó có trôi qua kẽ tay và rơi về quá khứ thì ta cũng sẽ không ân hận.

Và vì chúng ta còn trẻ.

Nên hãy cứ đi những nơi ta thích, làm những điều ta muốn, hướng đến những điều mà ta luôn mơ ước, yêu thương thật chân thành, giữ lửa cho con tim để từng tích tắc qua đi ta không cảm thấy phí hoài.

Đừng bi quan với tuổi tác rồi mất thời gian cho những ước muốn hão huyền, bởi quá khứ qua rồi có ước ta cũng chẳng thể quay về. Cứ sống đi, làm đi, yêu đi cho hôm nay thật viên mãn và ngày mai ta có thể nhìn về nó mà mỉm cười chứ không phải nuối tiếc để rồi muốn quay lại.

Vì chúng ta còn trẻ.

(st)

[Lee]"Đừng vì những nỗi niềm người lớn mà ước mình được bé lại vì trẻ con cũng có những nỗi buồn mà người lớn không hiểu được đâu.

Tôi không biết bạn đang chạm mốc bao nhiêu của đời người, 20, 30 hay thậm chí là 40, 50 tuổi nhưng dù có ở độ tuổi bao nhiêu đi nữa thì hãy cứ yên tâm, bạn vẫn còn trẻ lắm.

Đừng nhìn vào vòng quay của thời gian để phán quyết già – trẻ vì người chỉ già khi họ buông bỏ ước mơ, dập tắt lửa nhiệt huyết và cúi đầu trước nếp nhăn.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên hãy cứ tiếp tục chinh phục những ước mơ. Thành công không đong đếm bằng đơn vị tuổi tác vì thế đừng vội nhìn cuộc chơi chỉ toàn U20 mà nghĩ rằng U30 không thể chen chân. Có thể nhiệt huyết của tuổi trẻ khiến ta ngưỡng mộ nhưng kinh nghiệm và sự xông xáo của người lớn cũng khiến cho con trẻ phải phát cuồng đấy.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên đừng nhìn những tình yêu lãng mạn của giới trẻ rồi chắp miệng “mình già rồi”. Không đâu, sự lãng mạn vốn đâu có dùng thước đo của thời gian. Các cụ ông cụ bà vẫn nắm tay đi dạo, vẫn tình tứ ôm eo chụp ảnh cùng nụ cười không – răng nhưng hạnh phúc căng đầy khiến con trẻ ngất ngây đấy thôi.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên đừng u sầu buông câu “ế thật rồi” bởi tình chỉ không đến với những người đóng chặt cửa lòng, giấu giếm nụ cười và tự hóa băng trái tim mình mà thôi. Thật ra thì vốn không có định mức cho cái tuổi được cho là đã – già hoặc đã – ế mà nó chỉ do ta vì quá cô đơn mà tự ngộ nhận mình đã già mà thôi. 20 tuổi, 30 tuổi thậm chí là 40 hay 50 mà chưa có đôi thì cũng cứ vui lên đi bởi đó chỉ là duyên muộn chứ ai dám khẳng định là ế. Vẫn có những người kết hôn ở cái tuổi xế chiều như 40, 50 thậm chí là 60 đấy thôi. Bởi họ không bị tuổi tác ám ảnh, họ vẫn vui với cuộc sống độc thân, họ vẫn cười với thế gian lắm cặp đôi hạnh phúc, họ an nhiên với cuộc sống của mình, họ phấn đấu vì sự nghiệp, họ nuôi dưỡng niềm tin nơi trái tim lạnh giá rồi họ cũng được đáp đền bằng hạnh phúc đấy thôi.

Đừng vội kết luận ta – đã -ế bởi tình yêu nào có tính bằng tuổi tác thời gian.

Vì chúng ta còn trẻ.

Nên đừng vội nhận điều gì là mãi mãi. Trước mắt ta là một chặn đường dài, là một cánh cửa với biết bao hứa hẹn, biết bao thử thách và biết bao con người chờ đợi vì thế đừng vì chút xao lòng mà vội nhận điều gì đó là mãi mãi. Hãy cứ an nhiên với hiện tại, sống hết lòng với yêu thương bên cạnh để ngày mai nếu nó có trôi qua kẽ tay và rơi về quá khứ thì ta cũng sẽ không ân hận.

Và vì chúng ta còn trẻ.

Nên hãy cứ đi những nơi ta thích, làm những điều ta muốn, hướng đến những điều mà ta luôn mơ ước, yêu thương thật chân thành, giữ lửa cho con tim để từng tích tắc qua đi ta không cảm thấy phí hoài.

Đừng bi quan với tuổi tác rồi mất thời gian cho những ước muốn hão huyền, bởi quá khứ qua rồi có ước ta cũng chẳng thể quay về. Cứ sống đi, làm đi, yêu đi cho hôm nay thật viên mãn và ngày mai ta có thể nhìn về nó mà mỉm cười chứ không phải nuối tiếc để rồi muốn quay lại.

Vì chúng ta còn trẻ.

(st)

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét