Một hôm, hai thanh niên bất đắc chí đến gặp thầy giáo cũ. “Thưa thầy, ở công ty chúng con bị ức hiếp quá đáng, thật khổ không chịu nổi, xin thầy cho một lời khuyên, có nên bỏ việc hay không?”, cả hai cùng hỏi. Người thầy nhắm mắt, hồi lâu mới nói: “Chẳng qua là một miếng cơm”, sau đó phẩy tay, ý bảo hai học trò cũ ra về.
(Hình chỉ mang tính chất minh họa ^^)
Hai thanh niên quay về, một người lập tức xin thôi việc, về quê làm ruộng, còn người kia vẫn ở lại vị trí cũ. Ngày tháng qua đi, chốc đã 10 năm. Người thanh niên về quê biết ứng dụng khoa học kỹ thuật, cải tiến nhiều loại giống mới, đã trở thành một chủ trang trại giàu có. Người ở lại công ty cũng không kém, nhờ nhẫn nại, chịu nhịn, nỗ lực phấn đấu, cuối cùng cũng ngồi được vào chiếc ghế phó giám đốc.
Một lần họ tình cờ gặp lại nhau. “Thầy bảo “Chẳng qua là một miếng cơm”, là muốn chúng ta đừng quá nặng nề vì nó, không việc gì phải ở lại công ty mà chịu khổ”, chủ trang trại nói, “Vì sao anh không nghe theo?”. “Tôi có nghe lời thầy đấy chứ”, phó giám đốc cười đáp, “Thầy bảo, chẳng qua mình làm việc cũng là vì miếng cơm, nên có chịu khổ một chút, nhẫn nhịn một chút cũng không đáng kể, rồi sẽ thành công, không phải như vậy hay sao?”. Không ai chịu ai, cả hai lại đến gặp thầy. Thầy giáo khi đó đã rất già, nghe kể lại, chỉ nhắm mắt cười, hồi lâu mới nói một câu: ” Chẳng qua là ở cách nghĩ ” , rồi phẩy tay…
Mọi bí quyết trên đời, đôi khi lại tùy thuộc vào cách nghĩ của từng người. Sự lựa chọn tất nhiên là quan trọng, nhưng kiên trì với sự lựa chọn của mình, đó mới là bí quyết thành công.
Sưu tầm: ducthience.blogspot.com
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét