Năm 1519, một người đàn ông phi thường đã dong buồm trong chặng đường cuối cùng của chuyến đi từ bờ biển Cuba tới bán đảo Yucatan. Đoàn của ông gồm 11 con tàu, 500 quân lính, 100 thủy thủ và 16 con ngựa. Mục tiêu đã rõ ràng: Chiếm lấy kho báu giàu có nhất thế giới.
Kho báu đó là vàng, bạc, đồ cổ và đá quý. Chúng được một đội quân nắm giữ suốt 600 năm nay. Kho báu này không phải là một bí mật. Tất cả mọi người trên thế giới này đều biết về kho báu này bởi hết đội quân này đến đội quân khác đã cố gắng chiếm đoạt nó. Hết vị hoàng đế này đến vị hoàng đế khác đã đem quân nhằm chiếm lấy kho báu này, nhưng không ai có thể làm điều đó trong suốt 600 năm qua.
Hernando Cortez cũng là một kẻ đi chinh phục kho báu. Ngày nay, hành động này có vẻ không đúng đắn về mặt chính trị, nhưng vào thời ấy, nó đơn giản là một công việc.
Cortez biết có rất nhiều kẻ chinh phục khác đã cố gắng chiếm kho báu nhưng đều thất bại. Ông tập hợp một đội quân có tinh thần tận tụy trên mức bình thường. Thay vì thu nhận hết những người đã đăng ký, trước tiên, ông phỏng vấn họ. Ông nói với họ về kho báu, họ sẽ có cuộc sống ra sao khi chiếm được kho báu, gia đình họ và thế hệ tương lai của họ sẽ như thế nào khi họ có được kho báu đó. Thậm chí, ông còn tưởng tượng ra giờ phút họ đặt được tay lên kho báu. Ông chỉ ra cho mọi người mục tiêu của cuộc chinh phục, điều đó khiến họ cam kết làm việc tận tụy hết mình và lên đường.
Khi đã được nửa hành trình, Cortez gặp phải một vấn đề. Rất nhiều quân lính và thủy thủ ban đầu hừng hực khí thế giờ quay sang than vãn: “Ngài Cortez… chúng tôi không chắc chắn mình có nên tiếp tục chuyến đi này không?” hay “Đó không phải là điều chúng tôi mong muốn…”
Khi họ đến bán đảo Yuncatan, Cortez tập hợp tất cả mọi người lại trên bãi biển. Ông nói: “Các bạn đã đến đây và chúng ta sẽ tới kho báu. Khi những mũi tên này được bắn lên, hãy gặp tôi ở gốc cây dừa này… chúng ta sẽ ra khỏi đây.”
Sau đó, ông nghiêng người và nói: “Hãy đốt những chiếc thuyền này đi”.
“Sao cơ?!” họ hỏi với vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Cortez nhắc lại: “Hãy đốt những chiếc thuyền này đi”.
“Nếu chúng ta trở về nhà”, ông nói tiếp: “Chúng ta sẽ trở về trên những con thuyền của chúng.” Và tuân theo lệnh của vị lãnh đạo, họ đã đốt những chiếc thuyền của chính mình.
Và điều phi thường đã xảy ra. Họ đã chiến đấu thực sự tuyệt vời. Lần đầu tiên trong 600 năm, kho báu đó đã bị họ chinh phục.
Tại sao họ làm được vậy? Bởi vì lựa chọn của họ là có được kho báu… hoặc là chết.
Hầu hết mọi người thất bại ở những việc họ đang cố gắng làm bởi vì họ có trái tim không kiên định. Thành công đòi hỏi sự ổn định về tình cảm và tinh thần của một trái tim kiên định. Khi phải đối mặt với những thách thức, một trái tim kiên định sẽ giúp tìm ra được giải pháp. Một trái tim không kiên định chỉ cố gắng tìm ra một lối thoát mà thôi.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét